DJ Mie tên thật là Trương Tiểu My, sinh năm 1995 tại Đà Nẵng. Cô từng tham gia nhiều sân chơi như Tài năng DJ, The Remix… và đạt danh hiệu Miss DJ 2015 trước khi được biết đến rộng rãi hơn qua chương trình Rap Việt trên sóng truyền hình. Năm qua, Mie thử thách bản thân với liên tục các dự án phim ảnh. Gần đây nhất, cô đóng vai Xuân trong tác phẩm thuộc thể loại kinh dị Quỷ Cẩu. Nhân dịp này, người đẹp đã có nhiều chia sẻ với chúng tôi về quá trình làm phim cũng như quan điểm về đời tư, sự nghiệp.
Nhờ diễn xuất, tôi mạnh mẽ hơn, dám đối mặt với những tổn thương của mình
Cơ duyên nào đã đưa Mie đến với bộ phim Quỷ Cẩu? Đâu là điểm khiến chị cảm thấy hấp dẫn và thích thú với dự án này?
Nhà sản xuất Võ Thanh Hòa có liên hệ mời casting và cho Mie xem trước tóm tắt kịch bản. Ngay khi đọc xong, tôi đã rất thích thông điệp bảo vệ và không ăn thịt chó nên quyết định nhận lời ngay. Khi đến casting, Mie thấy may mắn vì bản thân cũng có một chút giống nhân vật Xuân và được mọi người trao cơ hội.
Mie thích trải nghiệm những điều mới lạ. Khi là một diễn viên tay ngang, tôi nghĩ bản thân cần cố gắng và học hỏi rất nhiều. Vì vậy, đóng phim kinh dị và phim ma chắc chắn sẽ là một trải nghiệm rất “nặng đô”. Tôi phải cố gắng rất nhiều, hàng ngày luôn nghĩ những ý tưởng mới cho nhân vật của mình.
Một lý do tiếp theo khiến tôi rất muốn tham gia dự án là có rất nhiều những cô chú, anh chị mà Mie hâm mộ cũng góp mặt. Từ bắc vào nam, tất cả đều là những nghệ sĩ gạo cội. Tôi tự nhủ với bản thân đây là cơ hội để mình học hỏi thêm nhiều điều và đã đồng ý ngay.
Không phải là diễn viên chuyên nghiệp, Mie gặp khó khăn gì khi thử sức với một thể loại khá nặng đô như kinh dị?
Khi biết mình đậu vai Xuân, thực ra ngay từ trước đó, Mie đã đi học rất là nhiều và biết bản thân có khiếm khuyết ở đâu. Trong các dự án trước, tôi luôn đọc hết bình luận của khán giả. Tôi thấy là khán giả bình luận cái nào nhiều tức là mình đang sai cái đó thật. Tôi cũng biết ngoài đời giọng nói của mình dở nên đã tiết chế hơn và đi học cách diễn thoại trên sân khấu.
Tôi có một người thầy dạy mình về đài từ, rồi học nhiều khóa diễn xuất như của cô Cát Phượng. Anh La Thành cũng chỉ cho Mie nhiều điều về nghề. Tôi cảm thấy may mắn vì hỏi ai người ta cũng chịu giúp hết. Nhờ đó, Mie cũng có một chút gọi là hành trang để chuyển sang đóng phim.
Thế nhưng, khi vào phim thì trong đầu như một tờ giấy trắng luôn. Tại vì mọi thứ khó, khiến tôi thấy rất bỡ ngỡ. Các cô chú, anh chị trong đoàn làm việc như một cái máy vậy đó. Mọi người làm tới đâu đó rồi mà mình vẫn còn dậm chân tại chỗ này. Hai ngày đầu tiên, tôi đi quay về khóc quá trời luôn. Tại vì vừa cảm thấy áp lực vừa tức giận bản thân sao học quá trời mà không áp dụng được.
Cô Cát Phượng mới nói tôi càng áp lực càng không làm được, càng áp lực là càng làm mất thời gian của mọi người. Cô khuyên tôi thư giãn ra và hóa thân vào nhân vật, vào cô Xuân. Tôi cố gắng bình tĩnh lại và tự nhủ phải chơi tất tay thôi, có bao nhiêu vốn liếng phải mang ra hết chứ không thể cứ lo lắng nữa. Xong rồi, Mie tập trung hết năng lượng, mở lòng với mọi người nhiều hơn.
Bản thân Mie rất ngại làm phiền người khác, cho nên cũng ít khi hỏi han mọi người. Các cô chú, anh chị trong đoàn cũng động viên là phải hỏi thì mọi người mới có cơ hội để nói chuyện với mình được. Tôi bắt đầu hỏi rất nhiều luôn mà tất cả đều cố gắng chỉ cho mình. Thành ra, Mie cũng thoải mái và tự tin hơn một chút. Cứ như vậy, mỗi ngày trôi qua trên phim trường là một ngày tôi học được nhiều về diễn xuất.
Đóng chung rất nhiều diễn viên gạo cội, giàu kinh nghiệm, Mie có cảm thấy lo lắng hay bị lép vế hay không?
Mie luôn gặp áp lực. Tính của tôi là càng áp lực càng phải trau dồi để tự tin hơn. Nhưng càng cố gắng học thì bản thân lại thấy áp lực hơn. Khổ vậy đó! Bởi vì, nếu vô tư ngây thơ thì không sao, biết một chút rồi thì ta càng phải cố gắng. Đọc kịch bản lại thấy áp lực hơn đôi chút. Lên trường quay, thấy mọi người diễn hay quá, bản thân lại càng áp lực. Mie lại càng xét nét phần thể hiện của mình.
Tôi mới hỏi mọi người xong họ nói diễn viên thì không được phép là chỉ biết đẹp trên màn ảnh mà phải thật sự đẹp khi là nhân vật. Diễn viên phải học cách trải nghiệm nhân vật, hiểu người đó đau khổ như thế nào, đối diện với điều gì. Từ đó, Mie cũng không sợ xấu luôn. Thực ra, tôi cũng không có đẹp mà phải giữ hình tượng trong mắt khán giả. Từ trước đến nay, hình ảnh của Mie không phải công chúa này kia. Khi vào phim, Mie cũng mong khán giả thấy tôi tôn trọng và thương Xuân, muốn truyền tải hết những điều tôi nghĩ về cô ấy.
Thực sự, Mie đã chuẩn bị và nghĩ rất nhiều về nhân vật này. Tuy nhiên, mọi tưởng tượng của tôi với thực tế lên phim trường khác nhau hoàn toàn. Mie cũng cảm thấy diễn xuất là phải tùy cơ ứng biến, mọi tính toán hãy để ở nhà.
Chị hài lòng bao nhiêu % về vai diễn của mình?
Mie nghĩ chỉ chấm cho mình 5,5/10 thôi. Bản thân tôi nghĩ khả năng diễn xuất của mình chỉ khoảng 5 điểm thôi, còn 0,5 điểm kia là châm chước vì cố gắng. Thực sự, Mie nghĩ bản thân sẽ làm tốt hơn nếu không bị phân tâm bởi những suy nghĩ bên ngoài.
Sau bộ phim, tôi cũng rút được kinh nghiệm là bất kể làm gì cũng không nên quá lo xa, hãy nhìn trước mắt thôi. Tôi cũng hơi buồn nhẹ vì giá như lúc đó hiểu được như vậy. Bản thân tôi luôn như vậy, làm xong luôn ước làm tốt hơn chút chút nữa. Tôi cũng rất biết ơn ekip đã cho Mie một nhân vật Xuân rất tròn trịa.
Đâu là kỷ niệm đáng nhớ nhất của chị khi tham gia dự án Quỷ Cẩu?
Tôi có rất nhiều kỷ niệm với dự án này. Cả đoàn giống như một gia đình. Khi quay cảnh cuối xong, ai cũng rưng rưng khóc hết, kiểu không muốn rời xa. Có 1 cảnh đặc biệt là đại cảnh cuối, đánh nhau quá trời luôn! Không hiểu sao, mỗi lần Mie ngồi cạnh cái tủ lạnh – nơi nhân vật của mình ngồi đợi người yêu đến cứu – là bản thân lại khóc. Tôi khóc như vậy từ 11h trưa cho tới 3h sáng hôm sau. Không phải tôi cố gắng để khóc mà trong lòng cứ cảm thấy ấm ức điều gì đó. Thế nhưng, tôi cũng cảm thấy rất đã vì bản thân đã hóa thân vào nhân vật một cách rất sâu. Chưa có nhiều trải nghiệm về diễn xuất nên Mie cũng không giải thích được bản thân bị cái gì.
Khi đóng phim, má Kim Xuân cũng hay ngồi bên cạnh rồi hỏi thăm đủ kiểu, dễ thương lắm. Anh Quang Tuấn thì khỏi nói, rất “quậy”. Anh ấy ở đâu là mắc cười ở đó. Có những lúc tôi đang chuẩn bị tâm lý vào vai thì bị anh ấy hù một phát, quên hết thoại luôn. Rồi chú Quốc Quân, chị Nam Thư, chị Vân Dung cũng rất vui. Chị Vân Dung gọi tôi là Meo Meo vì không nói được từ Mie, rồi suốt ngày: “Meo Meo ăn cơm chưa?”. Cả đoàn phim ai cũng dễ thương, năng động lắm! Mỗi ngày lên phim trường, tôi cảm giác không phải đi làm nữa mà kiểu được tận hưởng, được hòa mình vào nhân vật và được sống cùng đoàn phim.
Quỷ Cẩu khai thác một đề tài thường xuyên gây tranh cãi là văn hóa ăn thịt chó. Chị có suy nghĩ gì về vấn đề này khi nhận lời tham gia dự án hay không?
Mỗi khi nhận kịch bản, điều đầu tiên Mie nghĩ đến là bản thân có làm được không tại sợ làm ảnh hưởng đến người khác. Điều thứ 2, bản thân cũng thắc mắc mấy cái cảnh quay rồi người ta sẽ làm gì với con chó. Ở nhà, Mie nuôi 4 con chó, đụng cái là chúng nó la um nhà rồi. Trong phim, tất nhiên phải có những cảnh đó thì người ta mới hiểu được việc làm thịt chó như thế nào. Tôi cũng thắc mắc và mọi người cam kết là không có bất kỳ 1 con chó nào bị ngược đãi trong quá trình quay. Cho nên, Mie rất là hạnh phúc và nhận lời một cách yên tâm.
Trong phim, thịt chó được sử dụng là thịt dê. Bình thường, người ta treo đầu dê bán thịt chó còn trong phim là treo đầu chó bán thịt dê. Ngoài đời, tôi không ăn thịt chó, từ nhỏ đã được dạy thế rồi. Đến khi nuôi, tôi mới cảm thấy tình cảm, thương chúng như thế nào. Đi quay, có một bạn chó nhỏ xíu. Mie mới ôm mà đùa rằng: “Về với má nha!”. Sau đó, có buông ra nó cũng chạy vào lòng mình. Các bạn chó có vài bạn được giải cứu, bị hoảng sợ, nhìn rất là thương. Coi phim này xong, về nhà cũng không muốn ăn ếch, heo hay bò vì thấy ghê quá.
Trong năm qua, Mie tham gia khá nhiều dự án phim ảnh, lý do gì khiến chị liên tục tìm cơ hội ở lĩnh vực này?
Mie nghĩ đây là một cơ duyên. Từ hồi bé, tôi thích diễn xuất, thường từ trùm mền hóa thân công chúa. Lớn lên, cơm áo gạo tiền đưa đẩy Mie đi làm DJ. Tính tôi cũng thích trải nghiệm nhiều thứ. Năm trước, tôi có làm MV sau khi học hát mất 2 năm. Nhưng bản thân thấy hát dở quá, không thể ngược đãi khán giả được nên nghỉ. Mỗi năm, tôi muốn học nhiều thứ để bản thân trẻ hơn, có kiến thức hơn.
Đến khi quyết định học diễn xuất, tôi cũng khá căng thẳng. Tôi bắt đầu học của cô Kathy Uyên. Sau những buổi đầu tiên, tôi đã biết mình thích nghề này. Lúc đó, tôi cũng chỉ nghĩ học về diễn trên TikTok chơi chơi cho vui thôi. Sau khi học, tôi thấy là diễn xuất không phải chỉ để người khác xem mà còn là diễn cho mình. Những cảm xúc, nỗi đau đó ẩn sâu bên trong mình.
Thời hiện đại nhiều xô bồ, khi ra đường, ta như bật công tắc tích cực, vui lên, quẩy lên. Thế nhưng, bản thân có những tổn thương bị nén xuống, dần dần bị chai lì. Đến với diễn xuất, Mie bắt đầu cảm giác khi buồn phải cho phép bản thân buồn. Mie cũng lấy những cảm xúc bên trong đó để đưa vào diễn xuất. Tôi mạnh mẽ hơn, dám đối mặt với những tổn thương của mình.
Tôi quyết định không nói nhiều về đời tư vì đó cũng là cách để gói ghém cho cả hai
Liên tục đóng phim, có phải Mie đang muốn thử thách bản thân ở những vai trò mới, thoát khỏi hình ảnh DJ bốc lửa?
Mie chưa bao giờ muốn thoát khỏi DJ vì đó là cái nghề đã nuôi sống bản thân từ rất lâu và cho Mie được đến gần khán giả hơn. Trừ khi là già quá, đi đánh nhạc mọi người không coi mình nữa. Tức là, Mie sẽ cống hiến cho đến khi khán giả còn xem và bản thân vẫn mang được cho mọi người những sản phẩm hay.
Còn diễn xuất là một đam mê nằm ở một ngăn nhỏ nhỏ trong tim của mình. Khi bắt đầu một lĩnh vực mới, tôi luôn phải học và học tiếp chứ không phải lớt phớt. Mie hiểu là phải tôn trọng nghề thì cái nghề đó mới cho mình những thứ khác. Tôi luôn luôn suy nghĩ như vậy nên đóng phim cũng thực sự tập trung, cố gắng chứ không phải vô đóng chơi chơi.
Nhiều người cho rằng đóng phim cát-xê cũng không quá cao so với đi diễn mà lại còn vất vả không, Mie có lo lắng đam mê diễn xuất có thể ảnh hưởng tới những công việc chính của mình?
Thực ra cũng có ảnh hưởng nhưng tôi không có sợ. Khi đã lựa chọn, ta bắt buộc phải sắp xếp sức khỏe, thời gian để phục vụ công việc. Đóng phim này, Mie cũng không hỏi cát-xê của mình bao nhiêu luôn. Nhiều khi, tiền mua trà sữa, đồ ăn cho đoàn cũng bù vào chỗ đó. Nói chung, Mie không nghĩ quá nhiều tới tiền.
Xuất phát điểm đi làm DJ, tôi cũng vậy. Ngày xưa, Mie ban đầu đi múa đã kiếm được nhiều tiền. Tôi luôn bắt đầu làm một điều gì đó vì thích trước đã, sau đó nỗ lực nên mọi thứ lại tới. Cứ thích và làm hết mình, tiền sẽ tới chứ không phải theo đuổi tiền rồi tiền theo đuổi mình.
Có thể nói, tôi đóng dự án này có thể nói là phi lợi nhuận luôn. Thứ lời là kiến thức và trải nghiệm.
Khi chuyển hướng diễn xuất, Mie có sợ bị các nhà sản xuất, đạo diễn cộp mác “bình hoa di động” hay không?
Tôi không sợ bị mọi người gắn mác mà sợ tự bản thân biến thành bình hoa dị động. Mie cũng không nghĩ có bình hoa nào nhây như mình đâu. Mọi thứ phải do mình trước, phải thể hiện ra như thế nào thì người ta mới nghĩ như vậy. Trong những dự án trước, có người bình luận rằng phần thoại của tôi chưa tốt. Mie sẽ lấy đó làm cơ sở để học tiếp. Một người nói thì không sao nhưng nhiều người thì khả năng là đúng.
Mie luôn nghe ý kiến của khán giả để thay đổi. Thế nên, nếu bị gọi như vậy, đầu tiên, tôi sẽ cảm thấy vui vì được làm bình hoa. Thứ hai, bản thân cũng cảm thấy buồn và phải đi học tiếp.
Mie có mục tiêu cụ thể nào cho bản thân khi thử sức với diễn xuất hay không?
Đầu tiên, xuất phát điểm, Mie không nghĩ đến giải thưởng hay danh xưng. Tôi chỉ mong mọi người thấy mình là một người trẻ, lúc nào cũng năng động, lúc nào cũng dám thử thách bản thân. Chỉ cần như vậy thôi!
Mie luôn mang năng lượng tích cực đến cho mọi người và mong mọi người thấy được điều đó. Miễn là sản phẩm của Mie mang đến sự giải trí và tốt đẹp cho mọi người. Tôi cũng mong muốn các sản phẩm tiếp theo phải hơn những cái sản phẩm bây giờ. Lúc nào, Mie cũng mong mình tốt hơn ngày hôm qua.
Theo quan niệm của nhiều người, tuổi 27 là một cột mốc rất đáng nhớ trong cuộc đời. Trong năm qua, cuộc sống của Mie cũng có nhiều biến động về cả đời tư và sự nghiệp. Liệu những quyết định đó có liên quan đến cột mốc này?
Tôi nghĩ mấy chuyện biến động thì ai cũng sẽ có. Tuổi nào cũng có những biến động khác nhau. Nhưng đó là chuyện ta phải vượt qua, bắt buộc phải gặp. Mọi người có thể thấy Mie lúc nào cũng vui cười, cợt nhả, “nhây”.
Thực ra, để lúc nào cũng tích cực, ta phải làm việc với bản thân rất nhiều. Có những chuyện ta phải tự hỏi có nên để trong lòng hay không. Chuyện tiêu cực thì chắc chắn sẽ phải gặp, nhưng xử lý như thế nào. Đó là cách Mie đối mặt với mọi thứ trong cuộc sống lẫn công việc. Thế nên, tôi cũng không đặt cột mốc gì hết.
Chấm dứt một mối quan hệ lâu dài luôn là một quyết định khó khăn. Mie đã suy nghĩ như thế nào trước khi lựa chọn kết thúc?
Mie cũng suy nghĩ nhiều nhưng thực sự cũng không muốn chia sẻ nhiều về đời tư. Từ nay về sau, tôi cũng mong muốn mọi người khi nhắc đến Mie và anh Thanh sẽ tập trung vào những sản phẩm cả hai đem đến cho khán giả. Mọi người sẽ luôn luôn thấy rằng tụi tôi đều cố gắng.
Tôi quyết định không nói nhiều về chuyện đời tư vì đó cũng cách để gói ghém cho cả hai.
Cuộc sống của Mie sau chia tay thay đổi như thế nào?
Tôi đi làm nhiều hơn làm mỗi ngày, không để cho bản thân có khoản thời gian nào rảnh rỗi hết. Đi làm xong thì đi học. Ngày nào cũng phải kín lịch để cho bản thân được hoạt động.