61 lượt xem

Review sách Cây Olive màu trắng – Cửu Nguyệt Hi

Cây Olive Màu Trắng” một chuyện tình yêu lãng mạn, ngọt ngào và minh chứng về hai chữ duyên phận khiến cho con người ta phải cảm động. Trên một mảnh đất bị bạc màu vì những thứ bom đạn có một chàng trai cho cô gái nhìn thấy cây olive màu trắng. Đó không chỉ minh chứng cho tình yêu của họ mà còn tượng trưng cho vô số sự mất mát mà chiến tranh đem đến.

Cây Olive màu trắng - Cửu Nguyệt Hi

Đôi nét về tác giả

Cửu Nguyệt Hi là một cây bút nổi tiếng ở đất nước tỷ dân Trung Quốc, đặc biệt với thể loại ngôn tình. Rất nhiều tác phẩm của cô gây sốt ngay sau khi phát hành như Thời niên thiếu của anh và em, Freud thân yêu, Archimedes thân yêu,… trong đó cuốn truyện Thời niên thiếu của anh và em đã được chuyển thể thành phim năm 2019 và nhận về cơn mưa lời khen.

Với Cây Olive Màu Trắng tác giả chia sẻ rằng bản đầu tay của tiểu thuyết không hoàn toàn là tác phẩm của hiện tại, chính vì muốn mang đến cho độc giả sự mới mẻ, chân thật, giản dị về cuộc sống thời chinh chiến đây là lý do vì sao hai nhân vật chính được xây dựng một cách gần gũi và rất đỗi bình thường. Họ cũng giống như bao cặp tình nhân khác, từ những người xa lạ, gặp gỡ, thân mật và cuối cùng là một cái kết trọn vẹn.

Cây Olive Màu Trắng - Cuốn sách khiến cho bất cứ trái tim nào dù sắt đá đến đâu cũng phải rơi nước mắt

Lời mở đầu

Có hai lý do khiến tên sách được đổi thành Cây Olive Màu Trắng: Thứ nhất, tôi tự nhận mặc dù đã tận lực đi khắp các thành phố nước D, ghi chép lại xã hội muôn màu muôn vẻ dưới thời kỳ chiến tranh, nhưng những điều tôi chứng kiến và ghi lại được mới chỉ là một phần của “thăng trầm”, còn lâu mới đạt tới “số phận” to lớn. Lý do thứ hai, là vì chồng tôi. Thượng úy Lý

Một năm trên đường từ Garos đến Hapo, tôi và anh ấy đã gặp được cây olive màu trắng trong sa mạc, câu chuyện cụ thể tôi đã kể trong sách.

Câu chuyện về chiến tranh xưa nay chưa bao giờ là đề tài nhẹ nhõm. Trong tác phẩm, tôi đã cố gắng giảm bớt cảm xúc cá nhân, chỉ muốn mang tới cho độc giả những ghi chép khách quan bình thường nhất. Dù như vậy, chiến tranh cũng không phải là một câu chuyện có thể kể lại một cách nhẹ nhàng bâng quơ.

Nó luôn là bi kịch lớn nhất từ xưa đến nay của loài người. Tiếc rằng, bi kịch ấy vẫn diễn ra hết lần này đến lần khác.

Review sách Cây Olive Màu Trắng

Cảm nhận sách Cây Olive Màu Trắng

Cây Olive Màu Trắng là một cuốn truyện hay và mang màu sắc vô cùng mới mẻ trong những câu truyện ngôn tình Trung Quốc đã có trước đó. Đó là chuyện chiến tranh ở vùng Trung Đông xa xôi, là chuyện tình yêu cảm động của chàng quân nhân trẻ và cô gái phóng viên. Cuốn truyện nhẹ nhàng, sâu sắc, đi vào lòng người. Cách tác giả chọn đề tài cũng rất hay và gần gũi, để giúp độc giả nhận ra được sự tàn ác, những đớn đau về thể xác lẫn tinh thần của những người sống sót khi trở về.

Chiến tranh là điều mà không ai muốn nó diễn ra, trong bất cứ thời đại nào thì chiến tranh giống như kẻ thù ác của nhân loại. Nó đã cướp đi rất nhiều mạng sống và làm thiệt hại không biết bao nhiêu của cải vật chất. Một cuộc chiến khi nổ ra sẽ có kẻ chiến thắng, người thất bại thế nhưng dù cho kết quả có như thế nào thì những mất mát đã xảy ra giống như một nỗi đau chẳng thể quên với người ở lại.

Cảm nhận sách Cây Olive Màu Trắng

Thế giới có 7 tỷ người, gặp được nhau chính là một loại duyên phận

Trong bối cảnh chiến tranh khắc nghiệt ấy chẳng ai nghĩ được gì về hai chữ duyên phận, cũng giống như những cặp tình nhân khác cách mà cô gặp anh cũng vô cùng đặc biệt. Thế nhưng trong ký ức của Tống Nhiễm ngày cô gặp định mệnh của đời mình lại là một ngày bình thường.

Hình tượng nam chính Lý Toản được tác giả xây dựng rất gần gũi, là một người quân nhân nhưng nếu không mặc quần phục thì có lẽ chẳng ai nhận ra anh. Đó là một người rất bình thường mà ở đâu chúng ta cũng có thể gặp, vô tình gặp ở ngoài đường hay trong quán ăn,… thế nhưng không ai hay biết rằng họ chính là người chiến sĩ dũng cảm cầm súng chiến đấu. Hay hình tượng của cô phóng viên tâm huyết với nghề Tống Nhiễm, không giống như những chiến sĩ cầm súng trên vai, cô dùng chính ngòi bút của mình để phản ánh sự chân thật của chiến tranh. Cô có thể liều mình để chụp các bức ảnh quý giá dùng đó làm tư liệu.

Cái hay và sâu sắc của Cây Olive Màu Trắng đó là tác giả không chỉ tập trung vào những cảnh tượng máu me nơi chiến trường mà sau đó cuộc sống của những người sống sót trở về. Khi không còn quân địch, không còn nghe thấy tiếng súng hay những tiếng khóc than thì cuộc chiến nội tâm bắt đầu. Nó diễn ra hàng ngày, đó là khi nhắm mắt đi ngủ nhưng vẫn thấy nó cả trong mơ.

Trầm cảm, hội chứng lo âu,… và cả những buổi trị liệu hậu chấn thương tâm lý sau chiến tranh đó là một trong những vết thương tinh thần vô cùng lớn. Mặc dù chiến tranh ngoài kia đã kết thúc, bom đạn đã ngừng bay nhưng thế giới bên trong của con người lại kiệt quệ đến đáng sợ.

Khi trở về từ chiến tranh Lý Toản cũng đã phải chống lại những chấn thương tâm lý đáng sợ ấy, anh rất cần một chỗ dựa tinh thần vững chắc. Khi thế giới trước mắt như vụn vỡ thì may mắn anh có Tống Nhiễm ở bên cạnh, làm bờ vai giúp anh dựa vào. Cô cũng có những nỗi lo riêng của mình thế nhưng khi ở bên cạnh anh, cô lại thấy mọi thứ bình yên đến lạ. Hai con người tưởng chừng như hai đường thẳng giao nhau vậy mà lại trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của nhau.

Cây Olive Màu Trắng - Thế giới có 7 tỷ người, gặp được nhau chính là một loại duyên phận

Lời kết

Cây Olive Màu Trắng với nhiều cảm xúc từ căng thẳng, dồn dập rồi sâu lắng, nhẹ nhàng và cảm động. Cuốn truyện để lại trong lòng bạn đọc một thứ tình yêu thật đẹp, thật vĩ đại.

Cảm ơn mọi người đã đọc hết bài review của mình. Hy vọng rằng những chia sẻ của mình có thể giúp ích các bạn trong việc lựa chọn cuốn sách phù hợp với bản thân. Chúc các bạn đọc sách vui vẻ. Thân!

Review bởi Dương Hạnh

Nguồn Any